in a search of HOME



Hai Duong - Ha Tay

quê hương là gì hả mẹ?
mẹ bảo rằng là chốn nguồn cội, là đất tổ tông,
là ký ức xanh thấp thoáng lũy tre làng,
là đồng lúa vàng có cánh cò bay lả,
là tiếng hát ru yên ả buổi trưa hè.

nhưng mẹ ơi, sao nơi ấy nghe xa lạ,
nét hoài niệm đây như vay mượn mà thành.
thân tại Nam mà nửa hồn tại Bắc,
lòng thắc mắc nơi đâu để thuộc về.
sinh tại đất này, nước phù sa sông này nuôi lớn,
sau vạn lần người vẫn hỏi: “đến từ đâu?”

nhân dạng là gì hả mẹ?
mẹ bảo rằng là cái tên, là hình hài, là gốc rễ,
là hành trang để mang theo mỗi kiếp người.
là màu da, là giọng nói nhắc mình về nguồn cội,
là cầu nối, là tường ngăn giữa “họ” và “mình”.

nhưng mẹ ơi, nhân dạng nào cho phận “người xa lạ”
nửa đời trôi trăn trở câu hỏi: đất và nhà.
ở nơi đây nhưng không từ nơi đây,
từ nơi ấy nhưng không ở nơi ấy.
đếm bao lần bạn cười trêu “người phương khác”,
hương thân nhìn ngỡ ngàng chào “khách đường xa?”

nhà là gì hả mẹ?
mẹ bảo rằng là tổ ấm, là chốn yêu thương,
nơi ta thấy mình là một phần thân thuộc,
nơi đón ta trở về phút mỏi gối chùn chân.

mẹ ơi, nhà có thể giữ trong tim?
để mang theo qua muôn trùng bể.
có thể nào chẳng thuộc về đâu,
vì nơi đâu cũng có thể thuộc về.
chọn chốn ta yêu ta gọi đó là nhà
Can Tho
 

what was it there?    >   >   >    what is it here?   >   >   >    what will it be?   >   >   >



Berlin

Weimar - Erfurt - Jena
mama mama, what is homeland?
a place of origin, an ancestral land, mama said.
a green nostalgia of the glimmering village bamboo hedge,
a golden paddy field where storks’ wings spread endlessly,
a blue lullaby of melancholy through every quiet summer.

but dear mama, that land seems so distant instead,
vague memories I got but do not fully own.
body stays South while half of my soul ‘placed North,
heart wonders where shall it belong.
born in this land, nurtured by its river’s silt to grow up,
yet countless times still got questioned “from where do you come?”.

mama mama, what is identity?
a given name, a physical form, an inherent root, mama said.
a piece of baggage one carries through each lifetime,
a shade of skin, a tone of voice reminding of the origin,
a bridge or a wall between “them” and “us”.

but dear mama, which identity for a fated-foreigner,
land and home, three decades ‘passed still ponder.
being here, yet not from here,
from there, yet not living there.
forevermore “an outsider” in the jokes of the locals,
“a thousand-mile guest” in the look of memorable homeland.

mama mama, what is home?
a nest of warmth, a place of love, mama said.
where one is a beloved part,
where one is welcome to rest when feet get weary.

dear mama, can home be kept in the heart?
to carry across mountains and seas.
can one belong to nowhere,
yet one belongs to everywhere,
call it home wherever holds love.

back to home